top of page

PHẦN MỘT: CẦN PHẢI CẦU NGUYỆN

 

Chương IV: Đức Mẹ Cầu Bầu

Kết Luận:

 

26. Nếu khi nói về sự các thánh bầu cử, chúng ta  đã bị sát sự thật, thì ra càng có lẽ mạnh mà tin rằng những điều ấy, cũng không sai, nếu đem áp dụng vào Đức Mẹ: lời Nữ Trinh cầu nguyện chắc chắn mạnh thế trước tòa Chúa hơn tất cả Thiên đàng hợp lại.

 

           Thánh Tôma dạy: Các thánh có thể cứu được nhiều linh hồn khác, tùy ở công đức mình đã lập. Còn công nghiệp Chúa Giêsu, cũng như của Đức Mẹ, dồi dào đến nỗi cứu được tất cả nhân loại.

 

            Nói về Đức Mẹ, thánh Bênađô có câu: "Ôi Đấng đã chuộc lại cho loài người ơn thánh sủng! Lạy Mẹ ơn phần rỗi, nhờ Mẹ mà chúng con đến được cùng Ngôi Hai! Mong Đấng đã nhờ Mẹ mà đến cùng chúng con, thì cũng nhờ Mẹ mà đoái thương nhận lấy chúng con!". Người muốn nói: Như chúng ta chỉ đến cùng Đức Chúa Cha nhờ Đức Chúa Con, môi giới trong công bình, thì chúng ta cũng không có cách nào khác để  đến cùng đức Chúa con, ngoài Đức Mẹ, Đấng môi giới trong ơn thánh. Lời Người bầu cử xin cho ta những ơn mà Chúa Giêsu đã mua chuộc. Bởi đó, trong một đoạn khác, thánh nhân nói: Đức Mẹ đã được Chúa ban cho hai thứ ơn sung mãn: ơn thứ nhất là sự Ngôi Lời thụ thai trong lòng trinh khiết của Người; ơn thứ hai là sự sung mãn các ơn lành mà chúng ta được Chúa ban cho, nhờ lời Đức Mẹ bầu cử.

 

           Thánh nhân còn tiếp: "Thiên Chúa ban cho Đức Mẹ sung mãn mọi ơn, đến nỗi, nếu chúng ta có chút hy vọng được rỗi, hay là trông cậy được ơn nào, thì phải tin rằng hết thảy đều bắt nguồn từ sự  dư dật của Đức Mẹ, Đấng đầy dẫy mọi ơn thánh, là vườn diệu quang tích chứa và lan tỏa ra bao hương vị thơm tho, ngào ngạt, tức là những hồng ân Thiên Chúa".

 

           Như thế, hết mọi ơn Chúa ban, chúng ta đều lãnh nhận qua sự trung gian của Đức Mẹ. Tại sao thế?

 

       - Cũng thánh Bênadô trả lời: Vì Thiên Chúa đã muốn như vậy: "Đó là ý của Đấng đã muốn cho chúng ta được mọi sự do tay Đức Mẹ".

 

           Song lý do đặc biệt hơn, ta phải tìm nơi lời này của thánh Augustinô: "Đức Mẹ đã đáng gọi là Mẹ chúng ta, vì lòng Người yêu mến Chúa đã cộng tác sinh ra ta là tín hữu trong ơn thánh sủng, làm chi thể của Đầu là Chúa Giêsu".

 

           Bởi đó, Hội Thánh dạy ta chào kính Đức Mẹ bằng những danh từ tuyệt hảo này: Mẹ là sự sống, sự vui, sự cậy của chúng con - Vita, dulcedo et spes nostra, salve.

 

27. Thánh Bênadô khuyên giục ta luôn luôn chạy đến cùng Mẹ lành, vì lời Người cầu xin chắc chắn được chấp nhận: "Tôi không ngần ngại nói: "Anh em hãy chạy đến cùng Đức Mẹ, vì Chúa Con sẽ nhậm lời Mẹ mình chẳng sai". Người lại thêm: "Hỡi các con bé nhỏ, Đức Mẹ là thang cho kẻ tội lỗi lên trời: Người là nơi vững vàng nhất cho tôi nương tựa và là tất cả lý do khiến tôi cậy trông". Thánh nhân gọi Đức Mẹ là cầu thang, vì như muốn lên nấc thứ ba, tất trước tiên, phải bước lên nấc thứ nhất, thì cũng một lẽ, chúng ta chỉ đến cùng Đức Chúa Cha nhờ Chúa Giêsu và đến cùng Chúa Giêsu nhờ Đức Mẹ.

 

            Người lại gọi Đức Mẹ là nơi vững vàng nhất cho mình nương tựa và là tất cả lý do khiến mình cậy trông, vì Người cầm chắc rằng: Chúa muốn cho mọi ơn Người ban cho ta đều phải qua tay Đức Mẹ. Thánh nhân kết luận: Mọi ơn ta ước ao, ta phải nhờ Đức Mẹ làm môi giới mà được, vì điều Đức Mẹ xin, Người luôn được như ý, và lời cầu nguyện của Đức Mẹ không hề bị từ chối.

 

          Nhiều thánh Tiến Sĩ khác cũng đồng ý dạy như thánh Bênađô. Thánh Ephrem nguyện: "Lạy Mẹ rất tinh tuyền, ngoài Mẹ ra, chúng  con không còn biết trông cậy vào ai?". Thánh Ildephonse thưa cùng Đức Mẹ: Mọi ơn lành mà Thiên Chúa đã ấn định ban cho nhân loại, thì Ngài đã muốn đặt hết trong tay Mẹ; phải, lạy Mẹ, mọi kho tàng và mọi mỹ miều của ân sủng đều đã được giao phó cho Mẹ cả". Thánh Germain than thở: "Ôi, Mẹ là sự sống của giáo dân, nếu Mẹ ruồng bỏ chúng con, thì chúng con sẽ ra sao?". Thánh Phêrô Đamianô: "Hỡi Maria, Mẹ nắm trong tay kho tàng mọi ơn thương xót Chúa". Lại còn lời này của thánh Antônino: "Muốn được ơn Chúa mà không nhờ Đức Mẹ, thì khác nào muốn bay mà không có cánh".

 

          Thánh Bênadinô ở Sienne viết: "Mẹ là đấng phân phát mọi ơn, phần rỗi chúng con ở trong tay Mẹ". Nơi khác, chẳng những người quả quyết: "Hết thảy các ơn Chúa đều được ban cho chúng ta nhờ sự trung gian của Đức Mẹ", mà còn đi xa hơn nữa, khi nói: "Đức Nữ Trinh, lúc trở nên Mẹ Thiên Chúa, đã được quyền trên hết mọi ơn chúng ta sẽ được. Những ơn đem lại cho ta sự sống thiêng liêng đều do Chúa Giêsu là Đầu mà chảy xuống cho thân thể mầu nhiệm, nhờ Đức Mẹ. Từ giây phút đầu tiên, lúc Đức Nữ Trinh trở nên Mẹ Thiên Chúa, Người dường như được quyền trên hết mọi ơn do Chúa Thánh Linh mà xuống trong thời gian đến nỗi không một tạo vật nào, dầu được một ơn bé nhỏ đến đâu, mà ơn ấy không phải qua tay Mẹ dịu dàng".  Và người kết luận: "Như thế, mọi hồng ân, mọi nhân đức và mọi phúc lành đều do tay Đức Mẹ phân phát, và Người muốn ban cho ạ lúc nào và cách nào đều tùy ý mình".

 

           Thánh Bônaventura cũng viết: "Như trọn bản tính Thiên Chúa đã ẩn kín trong lòng Đức Mẹ, thì tôi cũng không ngần ngại nói: Đức Mẹ được quyền trên các ơn thánh bắt nguyền từ bản tính thần linh ấy. Lòng Đức Mẹ trên như một biển cả thiêng liêng tuôn chảy ra cho chúng ta các ơn thánh".

 

          Dựa vào uy thế của các vị thánh trên, một số đông nhà thần học nêu ra ý kiến sau đây, vừa hữu lý, vừa hợp với tâm tình đạo đức: Không ơn nào chung ta được mà không nhờ Đức Mẹ chuyển cầu cho.

 

          Nhiều tác giả, trong số có Vega, Mendozza, Pacinchelli, Segneri, Poiré, Crasset, cũng chủ trương như thế. Noel Alexandre, một linh mục rất thông thái cũng đồng ý ấy, khi nói: "Chúa muốn chúng ta chờ đợi hết mọi ơn nơi lòng thương xót của Ngài,  nhờ quyền thế Đức Mẹ, khi chúng ta cầu xin Ngài nên". Để dẫn chứng, người trưng lời thánh Bênađô vừa trích ở trên: "Thánh ý Chúa muốn chúng ta lãnh nhận mọi ơn mơi Mẹ Maria".

 

         Khi bàn đến lời Chúa Giêsu trên Thánh Giá phán cùng thánh Gioan: "Này là Mẹ con!". Cha Contenson cho như thể Chúa nói: "Không ai hưởng được công nghiệp Máu thánh Ta, nếu không nhờ Mẹ Ta bầu cử. Các thương tích Ta là nguồn mạch ơn thánh sủng, song các chi nhánh của mạch nước thần linh ấy sẽ chẳng đi đến ai, nếu không có Maria là máng thông ơn. Hỡi Gioan, đồ đệ yêu dấu, tình con càng tha thiết đối với Maria, Thầy càng thương yêu con hơn".

 

            Vả lại, nếu sự ta chạy đến cùng các thánh làm đẹp lòng Chúa, thì Người sẽ càng vui sướng hơn biết bao khi thấy ta biết lợi dụng quyền cầu bầu của Đức Mẹ. Chính Đức Mẹ sẽ dùng công nghiệp mình mà bù đắp lại những chỗ bất xứng "để cho - theo lời Suarez - phẩm giá của vị trung gian bổ túc vào sự khiếm khuyết của ta". Vì thế, cầu xin Đức Mẹ không phải là hoài nghi về lòng thương xót Chúa, song là run sợ vì nỗi bất xứng của chính mình".

 

             Theo thánh Tôma, sự cao trọng cao trọng của Đức Mẹ gần như vô cùng. Do đó, ta rất có lý mà nói rằng: Lời Đức Mẹ cầu nguyện có" thế lực trước mặt Chúa hơn cả Thiên đàng hợp lại".

 

bottom of page